Editor: Nha Đam
Tuy nhiên, sự thật đang bày ở trước mắt, không tin cũng phải tin.
...
Ở tửu lâu.
Vua huyết tộc mặc áo choàng màu trắng trùm đầu yên lặng ngồi ở một bên.
Nhìn trên khán đài đang có một người kể chuyện đang nói chuyện sôi nổi.
Vua Huyết tộc lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi tò mò nhìn chằm chằm.
Lỗ tai cũng dựng lên, giống như một khán giả đang chăm chú lắng nghe.
Sau khi nghe thấy câu "Mây mưa điên loạn", đám đông xung quanh ồ lên.
Vua Huyết tộc trong nháy mắt vô hồn, đôi mắt lướt qua một tia nghi hoặc.
Khi những người xung quanh nghe thấy mấy từ này, biểu hiện của họ trở nên có chút kỳ lạ.
Một lúc sau.
Cô trở lại với hai xâu kẹo hồ lô và đưa cho Vua Huyết tộc.
"Bệ hạ, món này ăn rất ngon."
Phong Thiển vừa nói vừa cắn một cái.
Y Lạc khẽ liếc nhìn cô, nhận lấy xâu kẹo từ tay đối phương.
Vua Huyết tộc nhìn chằm chằm đồ vật trong tay một hồi, sau đó nâng mắt nhìn về phía cô, nhẹ giọng hỏi: "Mây mưa điên loạn là cái gì?"
"Khục..."
Phong Thiển nghe được câu hỏi của Vua Huyết tộc, suýt nữa thì bị sặc.
Không phải...
"Bệ hạ ... sao ngài đột nhiên hỏi cái này?"
Phong Thiển chớp mắt, là cô ... hiểu sai rồi phải không?
Ánh mắt của Vua Huyết tộc rơi vào người kể chuyện, thành thật nói: "Hắn vừa nói đến."
"Nhưng ... anh không hiểu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060983/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.