Editor: Nha Đam
Cô gái Nhân loại ở gần.
Trong không khí, mùi máu ngọt ngào kích thích đại não của các huyết tộc.
Bọn họ chỉ là huyết tộc cấp thấp, không khống chế được muốn hút máu.
Lúc này đứng ở nơi có không khí ngọt ngào như vậy khiến người ta dễ gây nghiện.
Có mấy chiếc răng nanh của huyết tộc mọc ra.
Không thể không cúi đầu, cố gắng che đậy.
Đôi mắt cũng hơi đỏ.
Y Lạc cảm nhận được sự khác thường của huyết tộc, liền âm thầm giải phóng áp lực.
Uy lực của Vua Huyết tộc đã dập tắt dục vọng muốn hút máu của một số huyết tộc.
Vua Huyết tộc lãnh đạm phân phó: "Chuẩn bị một ít đồ ăn của Nhân loại."
"Vâng."
Mấy huyết tộc cung kính rũ mắt, nhanh chóng vào phòng bếp chuẩn bị.
Y Lạc nghiêng mắt về phía cô gái bên cạnh mình.
"Phải chờ một lúc nữa, em có thể nhịn được không?"
Phong Thiển sờ sờ bụng.
Gật đầu.
"Được ạ."
"Ừm."
Đối phương khẽ đáp.
Một lúc sau, mùi thức ăn từ bên trong bốc ra.
Đôi mắt đen nhánh của Phong Thiển phát sáng.
Tiếng ọc ọc trong bụng cô lại vang lên.
"Thơm quá."
Phong Thiển thở dài, xoa xoa cái bụng trống rỗng của mình.
Thực sự rất đói.
Vua Huyết tộc nghe thấy cô nói, không khỏi ngửi mùi cơm trong không khí.
Đôi mắt màu tím nhạt có chút nghi ngờ.
Hương thơm bình thường.
Không có cảm giác thèm ăn.
Ngược lại, cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060969/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.