Editor: Nha Đam
Phong Thiển: "?"
Không phải là anh ấy muốn ở lại sao ...
Phong Dực và Mộc Tình cũng hơi ngạc nhiên về những gì Ngôn Sanh nói.
Không chỉ là xưng hô mà ngay cả hành động cũng vô cùng cưng chiều.
Nếu không biết tính cách của đối phương.
Phong Dực luôn nghi ngờ liệu Ngôn Sanh có ý đồ xấu hay không.
Vì đối phương nói là muốn ở lại, nên Phong Dực ra lệnh cho người đến dọn dẹp phòng cho khách.
Phong Dực nói với Phong Thiển nói: "Nếu Thiển Thiển còn buồn ngủ thì mau trở về phòng và nghỉ ngơi trước đi."
Sau khi nói xong, Phong Dực lại hướng về phía Ngôn Sanh.
Giọng điệu thân thiện: "A Sanh ngồi ở phòng khách trước nhé, phòng sẽ sớm dọn dẹp cho cháu."
Ngôn Sanh im lặng một lúc, đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp thản nhiên rơi vào cô.
Một giây tiếp theo, anh bước chân lên: "Không cần đâu. Cháu đưa Thiển Thiển lên."
Phong Dực nghẹn lại.
Trơ mắt nhìn Ngôn Sanh đưa con gái mình lên trên lầu.
Ông cau mày.
Đứa nhỏ nhà họ Ngôn ... có vẻ đối xử quá tốt với Thiển Thiển rồi nhỉ ?
...
Phong Thiển đi đến cửa phòng mình.
Cô ngoan ngoãn quay đầu nhìn mảnh nhỏ ở phía sau.
Giọng điệu cũng nhẹ nhàng: "Em đến nơi rồi."
Ngôn Sanh im lặng.
Đôi mắt hổ phách lặng lẽ nhìn cô.
Phong Thiển bị đối phương nhìn như vậy có chút không được tự nhiên, cô ngập ngừng hỏi: "Anh có muốn vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060918/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.