Editor: Nha Đam
Phong Dực chặn Ngôn Sanh nói: "Để chú đưa Thiển Thiển lên lầu."
Ngài Tổng thống đang ôm cô gái dừng một chút.
Màu hổ phách đôi mắt nhàn nhạt nhìn Phong Dực liếc mắt một cái.
"Không cần đâu chú Phong."
Giọng điệu rất bình tĩnh.
Phong Dực: "......"
Câu nói này nghe có vẻ như ... Ngôn Sanh mới là người nhà của Thiển Thiển vậy?
Phong Dực cau mày.
Nói phòng của Phong Thiển ở đâu.
Ngôn Sanh khẽ gật đầu, ôm cô vào nhà chính.
Ngoài cửa.
Mộc Tình và Phong Dực nhìn nhau.
"Chuyện giữa đứa nhỏ nhà họ Ngôn với Thiển Thiển nhà chúng ta là sao vậy?"
"Ai, cứ để bọn trẻ tự phát triển đi."
Đứa nhỏ Ngôn Sanh này ...
Ông cũng không thể nhìn thấu được.
Càng không hiểu được suy nghĩ của nó đối với Thiển Thiển.
Hai người cũng đi theo vào nhà chính.
Sau đó người hầu cũng đóng của chính lại.
Ngôn Sanh bước đến đầu cầu thang.
Cô gái trong vòng tay mơ mơ màng màng tỉnh dậy.
Phong Thiển mở mắt.
Tình cờ đối diện với đôi mắt hổ phách của thiếu niên.
"Anh trai..."
Giọng nói của cô mềm mềm mại mại.
Không quá to cũng không quá nhỏ.
Tuy nhiên, mọi người có mặt đều có thể nghe rõ.
Anh trai?
Phong Dực cân nhắc trong lòng, khó trách đứa nhỏ nhà họ Ngôn này lại gọi Thiển Thiển là em gái nhỏ.
Ngay cả chi tiết bế con gái mình ra khỏi xe cũng giống như việc người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-mau-xuyen-dien-ha-nha-ta-co-chut-ngoan/4060917/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.