Nữ Thần Y chạy một mạch về đến phòng ngủ của nàng, căn phòng cuối cùng nằm phía Đông viện thái y, sập cửa lại dựa lưng vào cửa thở dốc. Trên môi nàng vẫn còn phảng phất dư vị ấm áp của môi Tế Độ và hơi thở chàng cũng vẫn ngự trị chưa tan. Nữ Thần Y khép hờ hai mắt, đặt tay lên ngực giữ trái tim đang đập như điên cuồng.
Căn phòng ngủ của Nữ Thần Y bày biện rất đơn giản, một chiếc giường, một cái rương đựng áo quần và chiếc bàn tròn với bốn cái ghế gỗ, quanh tường đều dán giấy trắng. Hai bức tranh biển cả mù sương treo trên tường. Màu trắng của vách tường hòa với màu hồng đào của cánh cửa và cửa sổ tạo thành nét hài hòa.
Một hồi sau trong phòng có tiếng tằng hắng. Nữ Thần Y vẫn đứng yên tựa lưng vào cửa như không hề nghe thấy, vẫn còn lẩn mẩn nghĩ ngợi, chỉ đến lúc có bóng người hiện ra nàng mới giật mình. Nữ Thần Y bỏ tay xuống ngỡ ngàng, chớp chớp mắt nhìn chiếc bóng ngồi bên bàn ở giữa gian phòng, không rõ chàng vào phòng khi nào? Cửa sổ mở nên ánh trăng hắt vào phòng, đêm nay trăng rất sáng. Tế Độ ngắm gương mặt ngơ ngác pha lẫn khó chịu của Nữ Thần Y, mắt nàng to đen long lanh. Chàng ngồi yên trên ghế như bị choáng ngợp bởi nét đẹp ấy.
Hai người nhìn nhau không chớp, cuối cùng Nữ Thần Y lên tiếng:
-Đây là phòng ngủ của nữ nhân! Tướng quân, xin ngài ra ngoài!
Tế Độ nghe Nữ Thần Y lớn tiếng vẫn không đứng dậy, cứ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/917478/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.