Lôi Kiến Minh chờ đến giữa giờ Mùi con hắc mã của Tế Độ hiện ra ở phía cuối đường. Tên lính gác lại vào trong sân bẩm báo. Lôi Kiến Minh bèn dẫn toàn bộ hạ nhân tiến ra cổng.
- Tham kiến Định Viễn đại tướng quân! – Lôi Kiến Minh vui mừng hô lớn.
Mọi người quỳ cả xuống, cả mí mắt cũng không dám ngước lên. Chỉ có Tiểu Tuyền là vừa quỳ vừa khẽ nhìn lên, nàng thấy một nam nhân với dáng người cao lớn, đẹp trai, trầm tĩnh và phong cách. Tuy chàng không mặc áo quan sai nhưng vẫn toát ra khí thế ngời ngời.
Tế Độ phóng vụt xuống đất dìu Lôi Kiến Minh đứng lên.
- Lôi nhị thúc! – Tế Độ nói - Cháu đã bảo rất nhiều lần rồi mà, người là thúc thúc của cháu, lại nữa tuổi tác đã cao không cần hành lễ. Các người cũng không cần quá đa lễ, đứng lên đi.
Mọi người hô dạ rồi đứng lên, khi này Tiểu Tuyền vẫn còn nhìn Tế Độ. Suốt khoảng thời gian Tế Độ cầm quân đánh trận, từ Hắc Long Giang đến Hồi Cương, chàng đã không có thời gian để chăm sóc bản thân, nên trên mặt bộ râu mép đã mọc rậm rì. Một vết thẹo dài khoảng một phân cắt xéo ngang chân mày bên phải của chàng, đấy chính là dấu vết còn lại trong trận chiến Bình Lương nhưng nó không làm cho chàng xấu đi mà càng tăng phần uy vũ, phong trần.
Lôi Kiến Minh thấy tay Tế Độ cầm một gói giấy dầu, bèn đỡ lấy, rồi đưa cho Tiểu Tuyền nhưng không thấy Tiểu Tuyền có phản ứng, Lôi Kiến Minh tằng hắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/244296/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.