Tế Độ bước đi một mình trên hành lang. Vừa đi, chàng vừa nghĩ đến tên Huyết Trích Tử và những sự đấu đá, chèn ép muôn vẻ của tam mệnh đại thần trong triều. Chàng biết sau khi chàng rời kinh thành là những ngày tháng chờ đợi dài dằng dặc và đầy sợ hãi đối với Hiếu Trang. Vì thế, chàng thấy rất cần một người mưu trí để làm mưu sĩ ở luôn bên cạnh, bàn bạc kế sách. Những người như Trương Dũng, Nhạc Thăng Long, Triệu Phật Tiêu, Ngụy Tượng Xu, Chu Xương Tô… tuy có lòng trung thành nhưng chỉ có thể giúp chàng đánh trận, chứ chưa đưa ra được mưu kế bày trận. Mà muốn đối phó tam mệnh đại thần có phải đơn giản là cưỡi ngựa, bắn cung, nã đại pháo, vung đao, múa kiếm đâu?
Tế Độ cau mày suy nghĩ, nhưng sau cùng chỉ có thể thở dài. Lúc này mưa đá bắt đầu rơi, mấy viên đá đường kính gần bằng đốt tay rơi trắng đất. Tế Độ nhìn màn mưa đá, đột nhiên, hình ảnh của Cửu Dương trầm tĩnh, mẫn tiệp, cơ biến, tài trí, lanh lợi vương vấn trong chàng. Tuy chàng chưa từng trao đổi với Cửu Dương nhưng qua cuộc trò chuyện về Cửu Dương với những hảo bằng hữu giang hồ, khiến chàng đã hạ quyết tâm là bằng cách nào đó phải thu dụng cho được người này.
Tế Độ cứ suy nghĩ mông lung như thế, cho đến khi có tiếng vang lên đằng sau chàng, át cả tiếng mưa:
-Định Viễn đại tướng quân!
Tế Độ quay đầu. Người vừa lên tiếng là Hoa Liễu Bích. Họ Hoa cai quản Diêm Thành, tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen-nguyen-lao-tam-trieu/244289/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.