Chỉ là còn chưa đi được hai bước đã bị nam nhân ở đằng sau kéo trở về. 
Dáng vẻ tiêu sái bị hủy trong giây lát. 
Túc Bạch nắm lấy phần y phục bị xé nát trước ngực cô. 
"Dùng bộ dáng này để gặp người?" 
Nam Nhiễm muốn ném cánh tay của hắn xuống: "Có liên quan?" 
Tuy rằng có hơi lộ da lộ thịt nhưng cũng không phải không thể gặp người khác. 
Nam Nhiễm vừa dứt lời đã thấy sắc mặt của Túc Bạch so với trước thì âm trầm hơn chút. 
Ở chung với hắn đã lâu đương nhiên Nam Nhiễm cũng có thể hiểu được một ít tâm tư của hắn. 
Cho dù cảm xúc của hắn thay đổi rất nhỏ, người khác không thể phát hiện thì Nam Nhiễm cũng có thể cảm nhận được. 
Chỉ là cô không hiểu nổi tại sao hắn lại tức giận. 
Y phục của cô không phải do hắn xé sao? Thời điểm đang tập trung suy nghĩ, bỗng nhiên thấy Túc Bạch cởϊ áσ bào màu đen bên ngoài của mình ra rồi khoác lên người Nam Nhiễm. 
Một giây sau đã bao cả người cô thành một cái bọc nhỏ, giấu toàn bộ vóc dáng của cô vào áo bào to lớn chỉ để lại một cái mặt nạ và cái đầu ở bên ngoài. 
Tức khắc, dáng vẻ tiêu sái không chút để ý của Nam Nhiễm hoàn toàn biến mất. 
Chỗ có thể che, không thể che đều đã bị che hết, còn chỗ nào có khí thế như vừa rồi? 
Nam Nhiễm cau mày: "Ta..." 
Bàn tay to lớn với từng khớp xương rõ ràng của Túc Bạch nắm chặt tay Nam Nhiễm. 
Cảm xúc lạnh lẽo kia khiến cô bớt giận 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966225/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.