Nam Nhiễm nghe hệ thống giải thích xong liền ngẩng mặt nhìn Túc Bạch.
Cô nhón chân, [bẹp] một cái, hôn lên mặt hắn.
Đúng, dường như càng ngày cô càng thích hắn.
Nhưng cô vừa nhón chân đã nghe thấy tiếng xé đồ vang lên.
Cúi đầu nhìn thử, chỉ thấy y phục trước ngực Nam Nhiễm đã bị xé xuống một nửa để lộ chiếc yếm màu trắng ở bên trong.
Nửa phần y phục bị xé xuống vẫn còn đang nằm trong tay Túc Bạch.
Không khí phá lệ yên tĩnh.
Môi mỏng của Túc Bạch khẽ cong lên một độ cung nhạt.
"Xem ra đã suy nghĩ cẩn thận." Yết hầu di chuyển lên xuống, hắn nhàn nhạt nói.
Giây tiếp theo chỉ thấy hắn đè Nam Nhiễm dựa vào vách núi, hôn lên môi cô.
Trong bóng đêm, có một thân ảnh mảnh khảnh mặc bạch y bị người khác ôm hôn ở vách núi.
Nhìn tư thế kia của hai người, thiên lôi câu địa hỏa(*),vừa triền miên vừa ái muội.
Khi hai người đang hôn đến say sưa, thanh âm của hệ thống đột nhiên vang lên: [tinh tinh, hệ thống nhắc nhở, Thiên Đạo chi tử Đồ Khả Tinh đang gặp nguy hiểm, thỉnh ký chủ kịp thời cứu giúp.]
Giọng nói của nó vừa dứt, Nam Nhiễm đã duỗi tay, đẩy Túc Bạch ra.
Túc Bạch chóp chớp mắt, đáy mắt hiện lên du͙ƈ vọиɠ mạnh mẽ không hề có ý định che lấp.
Yết hầu di chuyển: "Thế nào?"
Rõ ràng là đang dò hỏi, rõ ràng vẫn là giọng nói lãnh đạm đến cực điểm nhưng hai chữ này phát ra từ trong miệng của hắn lại mang theo một loại mị lực và dụ hoặc làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966224/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.