Cái tên chưởng môn Thanh Sơn Phái kia không những thích cùng nàng lôi lôi kéo kéo, hỏi nàng vào phòng hắn tìm cái gì mà còn tặng ngọc bội cho nàng.
Hơn nữa còn giúp nàng giải vây, nào giống như nàng nói, hai người không thân.
Nghĩ tới đây.
Hắn nắm chặt khối ngọc bội kia, giọng nói càng thêm lãnh đạm.
"Ngọc bội định tình?"
Hắn vừa dứt lời, lại có tiếng răng rắc vang lên.
Ngọc bội vỡ thành hai nửa.
Tại thời điểm ngọc bội vỡ nát, Cô Tô Trần vốn đã rời đi bỗng nhiên xuất hiện.
Trên khuôn mặt ôn nhu hiện lên vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
Một thân y phục màu lam tạo cho người khác cảm giác xuất trần, không nhiễm khói bụi.
"Buông nàng ra." Giọng nói vừa dứt, một đạo lực lượng mạnh mẽ đánh thẳng về phía Túc Bạch.
[Phanh!]
Đánh trúng vai của Túc Bạch.
Cả người hắn hơi động, lui về sau hai bước, cánh tay đang ôm eo Nam Nhiễm buông lỏng.
Nam Nhiễm đứng tại chỗ, sững sờ chớp mắt một cái.
Đại khái là không nghĩ tới Túc Bạch sẽ không phản kháng, một chiêu này thật sự đánh thẳng vào người Túc Bạch.
Cô hơi cau mày, bước nhanh qua, đỡ lấy hắn.
Con ngươi đen như mực đánh giá cả người Túc Bạch từ trên xuống dưới một lượt.
Sau đó, giơ tay lên, mu bàn tay áp vào trán hắn.
Đứng im một chỗ để người ta đánh... sợ là đầu óc có vấn đề rồi.
Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí: [ký chủ, hắn đã ăn vô tướng quả nên trong vòng hai canh giờ hắn không thể vận dụng tu vi.]
Hệ thống mới nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966220/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.