Nam Nhiễm cắn hai miếng thịt, nghe người bên cạnh nói chuyện.
Gϊếŧ người moi tim...
Nghĩ đến đây, tầm mắt của cô liền dời về phía đám người đang bàn tán kia.
Tiểu Hắc Long có một loại dự cảm không tốt.
Lập tức nãi thanh nãi khí mở miệng: [ký chủ, cô là một vị Yêu Vương tốt.]
Nam Nhiễm gặm đùi gà, không nói gì.
Tiểu Hắc Long trầm mặc.
Ký chủ có nghe lọt tai những lời nó nói không vậy? Hệ thống không yên tâm, nãi thanh nãi khí nói tiếp: [ký chủ, cô sờ tay dạ minh châu đi.]
Vừa nghe đến ba chữ dạ minh châu, tầm mắt của Nam Nhiễm liền dời lên người Túc Bạch.
Cô duỗi tay, sờ sờ mu bàn tay của hắn.
Tiểu Hắc Long bám riết không tha: [ký chủ, cô là một người tốt, là một vị Yêu Vương tốt.]
Cuối cùng lời hệ thống nói cũng tác động đến Nam Nhiễm.
"Ừ."
Sau khi nghe thấy Nam Nhiễm đáp lại, hệ thống mới nhẹ nhàng thở ra, nhưng lúc này bên ngoài bỗng truyền đến tiếng thét chói tai.
"Là... là... Yêu Vương! Yêu Vương gϊếŧ người!"
Thanh âm sợ hãi run rẩy từ cửa tiệm ăn truyền đến lỗ tai Nam Nhiễm.
Vừa nghe đến Yêu Vương gϊếŧ người, trong tiệm ăn mặc kệ là ma tu hay tiên tu, tất cả mọi người đều cầm binh khí chạy thẳng ra ngoài.
Mí mắt Nam Nhiễm giật giật vài cái, cúi đầu nhìn bản thân.
Thời điểm đang cân nhắc chuyện gì đó.
[Rầm!] Cửa tiệm ăn bị chia làm đôi.
Một thân ảnh nhỏ gầy như búp bê rách bị đánh văng vào trong, ngã nằm ngay bên chân Nam Nhiễm.
Toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966213/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.