Vốn còn tưởng nàng sẽ có chút cảnh giác với hắn, ai ngờ, lại càng không kiêng nể sờ soạng cả người hắn.
Túc Bạch nhìn Nam Nhiễm, tùy ý cô làm loạn.
Trên gương mặt hờ hững bỗng hiện lên ý cười nhạt nhưng rất nhanh đã biến mất.
Hệ thống càng nhìn bộ dáng của Túc Bạch càng cảm thấy hắn một chút cũng không giống người tu ma nên nãi thanh nãi khí hỏi: [ký chủ, tại sao hắn lại nhập ma vậy?]
Nam Nhiễm liếc mắt nhìn Túc Bạch một cái.
Có lẽ vì đồ ăn của cô vẫn chưa được dọn hết lên do đó mới thay hệ thống hỏi thăm một chút.
Túc Bạch cầm ly trà lên, uống một ngụm.
Giọng nói hờ hững chậm rãi vang lên: "Bản tôn trồng hoa nhưng hoa bị héo."
Nói xong câu này, hắn liền im lặng không giải thích gì thêm.
Nam Nhiễm trầm mặc một hồi lâu: "Hoa bị héo, không thể ăn nên trong lòng khổ sở?"
Rốt cuộc, hắn có ý gì? Túc Bạch nhìn Nam Nhiễm, môi mỏng khẽ mở: "Từ đó bắt đầu sinh ra tâm ma."
Nam Nhiễm không nói nữa, chỉ chăm chú ăn điểm tâm, giống như đã hiểu toàn bộ câu chuyện.
Trùng hợp đúng lúc tiểu nhị bưng đồ ăn lên thành công phá vỡ bầu không khí yên tĩnh này.
Năm đó, nguyên nhân khiến Túc Bạch từ tiên tu chuyển sang ma tu, tất cả chỉ đơn giản vì một chậu hoa.
Hắn đã chăm sóc chậu hoa đó rất lâu nhưng nó lại không nở hoa, ngược lại tốc độ khô héo còn diễn ra rất nhanh.
Ngày nào, Túc Bạch cũng tưới nước, bón phân, truyền linh khí cho nó nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966212/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.