🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Tử Đào vừa đỡ tường, vừa quan sát kĩ gương mặt của tiểu hài tử kia.

Tiểu hài tửu tựa hồ đã nhận ra ánh mắt của Diệp Tử Đào.

"Ngươi không nhớ ra ta?"

Nó hỏi như vậy càng khiến Diệp Tử Đào cảm thấy mơ hồ hơn.

"Chúng ta biết nhau?"

Tiểu hài tử mím môi, nửa ngày sau, mới mở miệng nói một câu.

"Mấy ngày trước, ta đụng trúng ngươi, ngươi còn cho ta mười lượng bạc."

Được tiểu hài tử nhắc nhở, Diệp Tử Đào lập tức nhớ ra.

Nàng mỉm cười, đánh giá cả người tiểu nam hài một lượt.

"A? Ngươi là đứa trẻ ăn xin đó?"

Nam hài tựa hồ không nguyện ý trả lời vấn đề này nhưng vẫn gật đầu.

"Ừ.'

Có lẽ đã từng gặp qua nên Diệp Tử Đào cũng không còn phòng bị nó như trước nữa, thái độ với nó cũng thân thiện hơn không ít.

Vết thương trên trán của nó đã đóng vảy, gần như là sắp khỏi hẳn.

Lúc trước do nàng không để ý.

Nên mới không phát hiện.

Diệp Tử Đào tò mò, hỏi.

"Ngươi tên gì?"

"Tử Thời."

"Họ gì?"

"Không có họ."

Diệp Tử Đào cảm thấy bộ dáng ít nói kia của nó có chút tương khắc với gương mặt trắng nõn, ôn hòa.

Nhưng cái này cũng không làm giảm độ hảo cảm của Diệp Tử Đào giành cho tiểu đệ đệ trước mắt.

"Hay là ta nhận ngươi làm đệ đệ, để ngươi theo họ của ta."

Tử Thời ngẩng đầu lên, nhìn nàng.

Diệp Tử Đào cười hì hì, vươn tay, nhéo hai cái má như búng ra sữa của nó.

"Ta đã mười sáu tuổi rồi, ngươi phải gọi ta là tỷ tỷ."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966165/chuong-326.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.