Đang tập trung suy nghĩ.
Đột nhiên Nam Nhiễm dừng mọi động tác trên tay lại.
Cô cúi đầu, nhìn ngực trái của mình.
Một giây sau, sắc mặt liền tái nhợt.
Nam Nhiễm trầm mặc, hai con ngươi đen như mực dán chặt vào vị trí tim đang đập.
Vừa nãy tinh thần của cô còn vô cùng phấn chấn, nháy mắt lại giống như bị mất hết năng lượng, sức lực.
Một tay Nam Nhiễm đặt trên trường kỷ, nắm chặt thành ghế, tay còn lại thả lỏng đặt bên hông, cố gắng chịu đựng cảm giác khó chịu phát ra từ ngực.
Lúc này hệ thống vội vàng thông báo: [ký chủ, trên ngực của cô xuất hiện một cổ lực lượng không rõ nguồn gốc, cổ lực lượng kia hình như đang muốn xé nát trái tim của cô.]
Nam Nhiễm không nói một lời, bàn tay dùng sức nắm chặt thành ghế.
Qua một lúc, cổ lực lượng kia bỗng nhiên biến mất.
Nam Nhiễm thả lỏng bản thân, chậm chạp mở mắt.
Hai con ngươi đen như mực bị sát khí bao phủ.
Nhưng rất nhanh đã tan biến, trở lại bình thường.
Chỉ là y phục của Nam Nhiễm lúc này vừa ướt vừa nhàu.
Trên trán chảy rất nhiều mồ hôi.
Trúc Thanh đứng bên cạnh, rất nhanh đã phát hiện Nam Nhiễm có chỗ nào đó không đúng, vội vàng đặt đĩa anh đào trong tay lên bàn.
Tiến lên dò hỏi.
"Công chúa, ngài có sao không?"
Vẻ mặt vô cùng lo lắng, vừa nói, vừa cầm khăn tay lên, định giúp cô lau mồ hôi trên trán.
Nhưng tay còn chưa đụng tới.
Đã bị Nam Nhiễm nắm lấy.
Con ngươi đen như mực nâng lên, liếc Trúc Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966150/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.