Đợi cả nửa ngày, mới nghe Nam Nhiễm thở dài một câu.
"Ta được sủng ái như vậy, nhất định sẽ được ban thưởng không ít dạ minh châu."
Đợi cô hồi cung.
Còn phải cẩn thận đếm tổng cộng có bao nhiêu viên.
Hệ thống: [...]
Nam Nhiễm một đường đi đến trước cửa cung, sau đó bị hai thị vệ chặn lại.
"Người nào?"
"Nam Nhiễm."
Thị vệ vừa nghe đến cái tên này, bốn mắt nhìn nhau.
Nhíu mày, quát: "Đừng có nói bậy!"
Nam Nhiễm bị thị vệ quát, hai mày hơi nhíu lại.
Một thị vệ trong đó đánh giá cả người Nam Nhiễm từ trên xuống dưới một lượt.
Mở miệng, nói: "Gương mặt của Nam Nhiễm công chúa không hề giống ngươi."
Không những thế, lời nói và cử chỉ của người trước mắt cũng khác với Tam công chúa.
Hơn nữa, việc Tam công chúa mất tích gần một năm đã truyền khắp cả cung.
Sao hôm nay mới tờ mờ sáng lại xuất hiện trước cửa cung được? Hệ thống vô cùng tri kỷ giải thích: [ký chủ, trước đây nguyên thân lúc nào cũng trang điểm đậm, ăn diện vô cùng diễm lệ. Cô mặc đơn giản như vậy đương nhiên bọn họ sẽ không nhận ra.]
Chậc.
Nam Nhiễm một tay đỡ eo, mở miệng.
"Ta là Nam Nhiễm."
Mí mắt buông xuống, lặp lại một lần nữa.
Thị vệ kia thấy người này còn không chịu đi.
Liền nói thị vệ còn lại đuổi người ra khỏi cửa cung.
Đừng để nàng ở đây làm ầm ĩ.
Những thị vệ còn lại là một người thông minh.
Vội vàng khuyên can.
Còn thấp giọng nói.
"Hay là ngươi đi tìm người đến xem thử đi?"
Dù sao trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966145/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.