Phượng Cửu Tô nhìn lướt qua hộp gỗ.
Im lặng không nói.
A Trạch hiển nhiên đã biết nên làm thế nào.
Hắn ta cầm hộp gỗ kia lên.
Không đề cập thêm về nó lần nào nữa.
A Trạch cười cười nói.
"Bao cô nương, ngày mai là Tết Khất Xảo. Cô nương đã chuẩn bị gì chưa?"
Hệ thống tự giác phổ cập kiến thức cho ký chủ: [Tết Khất Xảo là ngày hội gắn kết các cặp đôi. Nữ tử nếu coi trọng nam tử nào sẽ đưa túi tiền cho người đó. Nếu nam tử kia cũng thích nàng sẽ nhận lấy túi tiền, hơn nữa còn đưa một vật hay mang trên người coi là quà đáp lễ. Hai thứ này được xem là tín vật đính ước.]
Nam Nhiễm nghe xong.
Liền tới gần Phượng Cửu Tô.
"Nếu nô tỳ tặng túi tiền cho ngài, ngài sẽ tặng nô tỳ cái gì?"
A Trạch lui về sau hai bước.
Nỗ lực cúi đầu.
Không biết tại sao mỗi lần nghe Bao cô nương nói chuyện hắn ta đều cảm thấy tim đập thình thịch.
Phượng Cửu Tô thả tay nải trong tay xuống.
Cười nói: "Đây là lần đầu bổn vương nghe thấy có người bắt buộc người khác tặng quà."
Nam Nhiễm duỗi tay, cầm lấy bao thịt khô trên bàn.
Xé xé một miếng thịt khô.
Phượng Cửu Tô vừa nhìn Nam Nhiễm vừa như đang suy tư chuyện gì đó.
"Nếu túi tiền ngươi đưa khiến bổn vương hài lòng, có lẽ sẽ cho ngươi."
Nửa câu sau của hắn chỉ nói ba từ đơn giản, không đầu không đuôi.
Nhưng Nam Nhiễm chỉ nói một tiếng.
"Vâng, nô tỳ cáo lui trước."
Nói xong liền đi ra ngoài.
Hệ thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966139/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.