Cô chỉ thích dạ minh châu thôi có được không.
Người kia không những không phát sáng.
Mà còn nói chuyện khó hiểu.
Sao cô có thể thích hắn ta được? Phượng Cửu Tô nghe cô trả lời, khó chịu trong lòng vơi đi không ít.
Hắn cúi đầu, tầm mắt đặt lên đôi môi sưng đỏ của Nam Nhiễm.
Nói nhỏ: "Người khác cho ngươi cái gì ngươi cũng nhận, bình thường bổn vương đã bạc đãi ngươi?"
Nam Nhiễm nhìn hắn.
"Hôm qua ngươi đã ăn hết thịt khô rồi."
Có phải hắn đã quên chuyện xảy ra đêm qua không?
Phượng Cửu Tô sửng sốt.
"Thịt khô? Mã phu kia đưa?"
Nhìn Nam Nhiễm gật đầu.
Đôi môi Phượng Cửu Tô lúc đóng lúc mở, chậm rãi nói từng chữ.
"Bổn vương không thích thức ăn phơi khô."
Nam Nhiễm: "Vậy ngươi thích cái gì?"
Nửa ngày sau mới nghe hắn nói một câu.
"Lò sưởi cầm tay."
Nói xong, lại hôn lên cặp môi đỏ kia.
Thời tiết hôm nay có hơi nóng nực.
Giữa trưa.
Phượng Cửu Tô ngồi trong thư phòng, nhìn tay nải màu xanh trước mặt mình.
Vừa mở ra, đập vào mắt hắn là một ít thịt khô đã qua xử lý.
Phượng Cửu Tô rũ mắt, xé một miếng nhỏ đưa lên miệng.
Nàng vì nghĩ hắn thích cái này nên mới đưa nó đến đây?
Một tay chống trán, ý cười trên mặt càng lúc càng tươi thêm vài phần.
Thời điểm hắn đang suy nghĩ, Nam Nhiễm đột nhiên đẩy cửa thư phòng ra bước vào.
Tầm mắt của cô đảo nhanh qua bao thịt khô kia.
Bước chân chưa từng ngừng, một đường đi thẳng đến thư án trước mặt.
Duỗi tay túm lấy một góc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966138/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.