Nói xong câu đó, Diệp Tử Đào lập tức xoay người rời đi.
Vừa đi vừa nghĩ.
Nàng nhất định phải động viên tẩu tẩu tương lai nỗ lực hơn, kéo Ninh Khuynh Thành kia xuống! Hai người một trước một sau đi ra khỏi của Vương phủ.
Thời gian cách nhau cũng không có bao lâu.
Chỉ có chút chuyện phải nói là quá trùng hợp.
Diệp Tử Đào vừa đi không bao lâu.
Trước cửa Vương phủ lại xuất hiện một người nam nhân.
Trên người mặc y phục thô sơ, đầu quấn khăn.
Đây là bộ dáng điển hình của mã phu hoặc người làm vườn trong các gia đình giàu có.
Nam nhân kia cầm một cái tay nải nhỏ, ở trước cửa nhìn trái nhìn phải.
Hai mày hắn ta rậm rạp, mắt to, khuôn mặt trông rất phúc hậu.
Nhưng đôi mắt híp ẩn chứa tia sáng kia lại khiến người ta cảm thấy hắn ta có chút thông minh.
Hắn ta ngồi trước cửa Vương phủ, tựa hồ như đang chờ người nào đó.
Thị vệ canh cửa thấy hắn ta cứ ngồi xổm ở cửa.
Liền mở miệng.
"Làm gì thế?"
Hình như hắn ta cũng đang đợi thị vệ hỏi.
Vừa nghe thế liền đứng dậy.
Cười cười lấy lòng.
"Hai vị đại ca, ta có một ít thịt khô và áo bông mang từ quê lên, muốn đưa cho một nha hoàn mới tới đây không lâu, gọi là Bao Nhiễm Nhiễm. Hai vị đại ca có thể giúp ta không?"
Dứt lời, liền lặng lẽ đưa cho hai thị vệ một ít bạc.
Thị vệ kia trả bạc lại cho hắn ta.
Nói: "Bao Nhiễm Nhiễm? Là gì của ngươi?"
Bọn thị vệ đương nhiên biết Bao Nhiễm Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966131/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.