Chỉ là hôm nay có hơi khác với mọi ngày.
Có một người nam nhân đứng trước mặt Phượng Cửu Tô.
Người nọ mặc một bộ áo giáp, tay cầm bội kiếm.
Gương mặt chữ điền, chòm râu đen dài.
Người nọ cười lớn: "Nhờ vào túi gấm Vương gia đưa mà tiền tuyến liên tục truyền về tin tức thắng lợi."
Người này gọi là Trương Khuê.
Là đại tướng quân của Thịnh Long quốc.
Có mối quan hệ khá tốt với Phượng Cửu Tô.
Đúng hơn là Trương Khuê có được địa vị như ngày hôm nay, ít nhiều đều do Phượng Cửu Tô một tay đề bạt đưa lên.
Hắn ta nói một hồi, cửa phòng đột nhiên bị người khác đẩy vào.
Thấy người đến là một thị nữa.
Trương Khuê nhíu mày.
"Nô tỳ ở đâu ra mà không biết quy củ như vậy?"
Hắn ta đang cùng Vương gia bàn chuyện đại sự, há có thể để một tỳ nho nhỏ không biết phép tắc quấy rầy? Nam Nhiễm liếc mắt nhìn nam nhân này một cái.
Rồi cứ thế trực tiếp đi tới trước mặt Phượng Cửu Tô.
Cô đứng trước mặt Phượng Cửu Tô, không nói lời nào.
Khóe môi của Phượng Cửu Tô từ lúc thấy Nam Nhiễm đi vào đã cong lên, nở nụ cười nhẹ.
Hắn nhìn cô.
Thấy cổ tay áo của cô hơi căng lên.
Đây là...
Sau đó, Phượng Cửu Tô lại ra hiệu cho Trương Khuê.
"Nói tiếp đi."
Trương Khuê nhìn tỳ nữ kia một cái.
Gật đầu.
"Tất cả quân lính ở tiền tuyến đều đã trở lại. Hiện đang đống quân ở ngoại ô kinh thành..."
Trương Khuê hai tay ôm quyền, cung kính hội báo.
Trong khi đó, Phượng Cửu Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966109/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.