Không phải cô cố ý không tuân thủ quy củ.
Mà căn bản cô thật sự không biết mấy cái quy củ này.
Chưa từng phải quỳ lạy, cũng chưa từng cung kính cúi đầu, sức lực lại lớn, nên cả người cô đều toát ra hơi thở đặc biệt, có chút cuồng dã, cũng có chút ngây thơ.
Nhưng vừa đến thời khắc nguy hiểm, cả người liền phá lệ cao hứng.
Có lẽ... hồi nhỏ đầu bị đập vào đâu đó.
Nhiếp Chính Vương đại nhân cứ thể bỏ Nam Nhiễm vào danh sách đám người có đầu óc chậm chạp.
Đương nhiên, việc này Nam Nhiễm không hề hay biết.
Chỉ nghe Nhiếp Chính Vương đại nhân của chúng ta nhàn nhạt nói một câu: "Hồi phủ."
Sau đó, vút một cái, tất cả ám vệ đều biến mất.
Chỉ còn lại hai người Nam Nhiễm và Phượng Cửu Tô.
Rất nhanh sau đó, có một chiếc xe ngựa chạy đến.
Đó là một chiếc xe ngựa vô cùng xa hoa, được làm bằng gỗ tử đàn và tơ vàng, bên trên chạm khắc hoa văn tinh xảo.
Khiến cổ xe ngựa này nhìn qua thập phần quý khí.
Mã phu vội vàng xuống xe, quỳ trên mặt đất.
"Vương gia."
Phượng Cửu Tô không đáp, chỉ chậm chạp lên xe ngựa, chuẩn bị hồi phủ.
Hắn vừa lên xe, Nam Nhiễm liền theo sau.
Cô vén rèm lên, ngồi xuống.
Hành vi của cô khiến mã phu sợ đến ngây người.
Mã phu đương nhiên biết Bao Nhiễm Nhiễm là ai.
Dù gì cũng đã cùng nhau chăn ngựa suốt mấy tháng.
Bao Nhiễm Nhiễm lại còn là nữ nhân duy nhất bị phái tới chăn ngựa.
Đại khái, vì đây là lần đầu tiên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966106/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.