Vừa nghĩ vậy, Nam Nhiễm đã nhanh chóng đi ra ngoài sân.
Tinh Chỉ theo sau Nam Nhiễm, trước sau như một.
Phố xá ban ngày đông vui hiện giờ thật yên tĩnh.
Ánh trăng nhạt nhẽo chiếu vào những viên sỏi cạnh mặt hồ.
Hai người một trước một sau, rất nhanh đã đi tới Đường phủ.
Hai gã thị vệ canh trước cửa không hề ngăn cản Nam Nhiễm đi vào.
Nam Nhiễm ngựa quen đường cũ, mãi cho đến cửa phòng ngủ chính mới dừng lại.
Phòng ngủ chính đã sớm tắt đèn, nhìn từ bên ngoài vào chỉ là một mảnh đen như mực.
Cô dẫm lên bậc thang, đang định đi vào.
Đột nhiên Tần Nhất không biết từ đâu xông ra.
Chắn trước mặt Nam Nhiễm.
Tần Nhất mặc một thân áo xám, mỉm cười nhẹ, hại tay ôm quyền.
"Nam Nhiễm cô nương, ngài đã tới."
Nam Nhiễm thuận miệng đáp lại, rồi cất bước đi vào.
Nhưng Tần Nhất vẫn chắn trước mặt cô, phảng phất giống như không hiểu ý của Nam Nhiễm.
Nam Nhiễm hơi cau mày.
Con ngươi đen như mực đảo qua mặt Tần Nhất.
"Tránh ra."
Tần Nhất cười ôn hòa, nói: "Nam Nhiễm cô nương, hôm nay gia chủ đã nghỉ ngơi rồi. Gia chủ phân phó không được cho bất luận kẻ nào làm phiền. Bằng không, đêm nay ngài tạm ở Tây Sương phòng được không?"
Nam Nhiễm nhìn Tần Nhất vài lần.
Không chút để ý.
"Tinh Chỉ."
Hô lên hai tiếng.
Giây tiếp theo, Tinh Chỉ lao vào giằng co với Tần Nhất.
Tần Nhất tuy rất mạnh nhưng Tinh Chỉ cũng mạnh không kém.
Lực lượng cường đại của hai người va vào nhau.
Kết quả chính là thắng bại chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966086/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.