Tần Nhất nói xong, vẫn chưa rời đi.
Vẫn chờ Nam Nhiễm mở miệng.
Đến khi thấy Nam Nhiễm hơi gật đầu, Tần Nhất mới cáo lui.
Thị vệ kia dẫn Nam Nhiễm đi qua một sân viện.
Đi thẳng về phía chính sảnh.
Lúc này, bỗng nhiên có một bóng người từ con đường sỏi đá bê cạnh vọt tới.
Cả người mặc y phục bằng lụa, nhưng đầu tóc lại tán loạn.
Vẻ mặt người nọ vô cùng phẫn nộ: "Hắn là nghịch tử! Nghịch tử! Ta mới là gia chủ! Ta mới là gia chủ!"
Người nọ vừa dứt lời.
Bên cạnh lập tức xuất hiện hai tên thị vệ.
Che miệng người nọ lại, hai tay bắt lấy cánh tay của người đó, kéo về sau.
Nhìn tư thế kia, rất thuận tay.
Bình thường chỉ sợ đã trói rất nhiều người.
Nhưng người nọ lại đột nhiên giống như phát điên, đột ngột dùng sức.
Tránh thoát khỏi sự kiềm chế của hai tên thị vệ kia.
Nghiêng ngả, lảo đảo chạy tới trước mặt Nam Nhiễm.
Hai mắt người nọ trợn lớn.
Giống như nhận ra Nam Nhiễm.
Cánh tay đánh về phía Nam Nhiễm.
"Là ngươi, là ngươi."
Nói xong câu đó, lại nắm chặt cánh tay Nam Nhiễm.
"Ta mới là gia chủ, ta mới là gia chủ! Là tên quái vật kia đã cướp lấy vị trí của ta. Là hắn cướp!"
Giọng nói càng ngày càng lớn, người nọ la đến mức mặt đỏ tai hồng.
Hận không thể đem việc này chiêu cáo khắp cả thiên hạ.
Cái người rống đến mặt đỏ tai hồng này chính là lão gia chủ đã bị Đường Khô hạ lệnh nhốt lại.
Có lẽ là không xem Đường lão gia chủ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3966066/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.