Editor: Shmily
---------------------
Vị trưởng bối kia thở dài một hơi, "Đình Ngự, chúng ta làm vậy đều là vì tốt cho cháu..."
"Ở trước mặt nữ nhân của tôi phê phán chỉ trỏ, đây là muốn tốt cho tôi?"
Một câu đổ miệng lưỡi thế gian, trong lúc nhất thời, toàn bộ đại sảnh đều lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Lão gia tử lẳng lặng uống trà, đại khái là qua nửa phút mới nặng nề buông chén trà xuống.
Những người này đúng là coi ông già rồi cho nên không thể làm chủ đúng không!
"Đình Ngự yêu ai, kết hôn với ai thì đó là chuyện của thằng bé, các ngươi một người hai người thao thao bất tuyệt cái gì?"
Có người còn muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại bị người bên cạnh giữ lại. Lúc này mới bỏ qua.
Bầu không khí nhất thời trở nên áp lực, Hạ Thập Thất nhăn mi, đột nhiên có chút đau lòng cho Tịch Đình Ngự.
Những người này sống trong hào môn, vì thượng vị, vì quyền lợi mà không từ bất cứ thủ đoạn nào, lục đục nội bộ với nhau.
Lão gia tử nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, cân nhắc một chút rồi nói: "Ta cảm thấy Thập Thất rất hợp với Đình Ngự. Chuyện này các người đồng ý cũng được, không đồng ý cũng chẳng sao, đó cũng không phải chuyện mà các người có thể quyết định!"
Đây không phải là lần đầu tiên lão gia tử bảo vệ Tịch Đình Ngự, thế nhưng Tịch Lãng lại không thể nuốt trôi khẩu khí này, vì thế liền đứng dậy.
Hắn càng tức giận thì sẽ càng tỏ ra bình tĩnh, trên mặt vẫn là nụ cười nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107450/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.