Editor: Shmily
---------------------
Bạch Hạ sững sờ ở trên giường, trên mặt biến đổi muôn màu, quả thực là y như cái bảng nhuộm.
Bất quá, cô ta rốt cuộc cũng ép bản thân bình tĩnh lại.
Cô ta biết, chuyện này không thể trách Tịch lãng, bởi vì người chủ động là cô ta, Tịch Lãng chỉ thuận tay "nhận cho vui" mà thôi.
Nếu đã như vậy, cũng không có cách nào khác...
Chờ tới khi Tịch Lãng bọc khăn tắm đi từ bên trong ra, Bạch Hạ đã mặc xong quần áo. Cô ta ngồi trên giường, trên mặt không có bất cứ biểu tình gì.
Ở dưới ánh đèn, dấu hôn trên cổ cô ta càng có vẻ bắt mắt.
Tịch Lãng liếc cô ta, mở miệng nói: "Đều là người trưởng thành, chơi một đêm cũng không tính là gì. Bạch tiểu thư cứ yên tâm, chuyện phát sinh đêm nay sẽ không có người thứ ba biết."
Bạch Hạ hơn nửa ngày cũng không có nói chuyện, thẳng tới khi Tịch Lãng ngồi xuống bên cạnh, cô ta mới mở miệng: "Chuyện này nếu truyền ra ngoài, đối với ai cũng không có chỗ tốt. Nếu như anh đã đồng ý không truyền ra, vậy thì tốt nhất nên giữ kín như bưng!"
"Tịch Lãng tôi không phải loại tiểu nhân đó, cũng sẽ không làm chuyện gây bất lợi cho mình."
"Tốt nhất là như vậy!" Bạch Hạ dừng một chút sau đó mới châm chước mở miệng: "Nếu như tôi muốn anh giúp một chuyện, anh có thể đáp ứng hay không?"
Tịch Lãng người: "Gϊếŧ người phóng hỏa thì không làm. Bất quá nếu như là chuyện khác thì tôi có thể suy xét một chút. Không biết Bạch tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107449/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.