Từ Thiếu Kiệt tiến lên một bước, một tay nắm lấy cổ áo lông của hắn, nắm đấm không hề lưu tình đấm thẳng vào mặt đối phương. 
Lâm Duy Tĩnh tức tốc nghiêng người, nhưng cằm vẫn bị ăn một đấm, cơn đau dữ dội làm mày hắn nhăn lại, ngay sau đó phản đòn. 
"Phanh ——" 
Một đấm của người đàn ông đấm thẳng vào bụng của Từ Thiếu Kiệt, lợi dụng cú đấm đẩy cậu ta vào tường. 
Từ Thiếu Kiệt phụt một tiếng, phun ra vài giọt máu trong miệng, ánh mắt âm ngoan nhìn chằm chằm hắn. 
"Gớm thật, một bác sĩ cùi bắp mà cũng biết đấu vật." 
"Gϊếŧ thời gian mà thôi." Lâm Duy Tĩnh hời hợt nói. 
Từ Thiếu Kiệt cười lạnh, "Ha, gϊếŧ thời gian? Vậy bác sĩ Lâm vào nhầm phòng tân hôn cũng là vì gϊếŧ thời gian à?" Cậu bỗng nhỏ giọng xuống, chỉ có hai người mới có thể nghe được, "Hay là nói đây là kế hoạch mày đã chuẩn bị sẵn để cướp đi Lâm Lang của tao?" 
Một câu cuối cùng có dấu hiệu nguy hiểm. 
Lâm Duy Tĩnh sắc mặt bất biến, "Cậu nghi ngờ tôi không sai, quả thật tôi có động cơ gây án. Một bác sĩ luôn không uống rượu đột nhiên uống say, nhất định cậu sẽ cảm thấy lạ. Nhưng tối qua thầy tôi cũng có mặt, ông ấy luôn muốn gửi gắm con gái của mình cho tôi, mà em ấy cũng khóc rất đáng thương. Tôi chỉ đành dùng cách này xin lỗi bọn họ." 
"Ha hả, nói có sách mách có chứng, không hổ danh là thiên tài IQ cao." 
Từ Thiếu Kiệt cười khẽ, nháy mắt đột nhiên thay đổi sắc mặt, "Hừ, ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-ban-gai-cu-hac-hoa-hang-ngay/503327/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.