Người của Võ Lâm minh giáo lao tới rất nhanh, trực tiếp động thủ.
Khương Mạn nghĩ mục đích những người này tới là hướng đến nàng ta nên chủ động gánh chịu không ít hỏa lực.
Linh Quỳnh nhân cơ hội kéo theo người chạy đi.
Chờ lúc Khương Mạn phát hiện phần lớn người đuổi theo Linh Quỳnh, hậu tri hậu giác mới phát hiện, có thể là những người này không phải đến vì nàng ta.
Nhưng mà nàng ta đã bị bại lộ, đối phương cũng không tính buông tha cho nàng ta.
Mộ Tiểu Trọng....
Khương Mạn tức đến muốn nổ phổi.
....
"Có còn đuổi theo không?"
"Không có." Tiểu Lục khoát tay thở dốc: "Ây da má ơi, mệt chết. Giáo chủ, cứ tiếp tục như vậy thì không được."
Đi chỗ nào cũng bị đuổi gϊếŧ.
Ngày tháng trước kia bọn họ trải qua cũng không thảm như vậy.
Linh Quỳnh: "Vậy ngươi có sáng kiến gì hay không?"
Tiểu Lục: "...."
Hắn ta thì có sáng kiến gì hay.
"Ta rời đi là được." Lạc Trần Y nói: "Bọn họ đến là vì ta."
Linh Quỳnh: "Không được."
Với công phu mèo cào của con yêu, ba giây đã bị bắt rồi.
Bị bọn họ kéo về thì có cái gì tốt?
"Vậy bây giờ còn có biện pháp nào tốt hơn sao?" Ngón tay Lạc Trần Y siết chặt ống tay áo.
Linh Quỳnh: "Bọn họ vẫn còn muốn bắt ta, chàng cho là chàng bị bắt đi, bọn họ sẽ buông tha cho ta sao?"
Suýt chút nữa Lạc Trần Y đã quên mất chuyện này.
Bây giờ người Duệ Hải muốn bắt, cũng không chỉ là mình hắn....
"Cho nên, con à, chàng cũng đừng nghĩ nhiều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989353/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.