"Ngươi có quan hệ thế nào với hắn mà gọi hắn như vậy?"
"...Bằng hữu đi?" Vân Họa gật đầu: "Là bằng hữu."
Linh Quỳnh: "..."
Tình cảm của ngươi mà ngươi còn không biết, quan hệ kiểu gì vậy! !
"Ngươi quen biết hắn sao?"
Lạc Trần Y đã ở chỗ này được một thời gian, nhưng chưa từng nói qua hắn có bằng hữu nào, cũng chưa từng thấy ai tới tìm hắn.
Linh Quỳnh không trả lời mà hỏi lại: "Vì sao hắn ở chỗ này?"
Vân Họa: "Ừm, lúc trước hắn bị thương, cho nên tạm thời ở lại chỗ này."
Linh Quỳnh không xác định được là bị thương ở sườn núi Hắc Phong, hay là sau đó mới bị thương.
Vân Họa cũng nhặt được hắn ở giữa đường.
Đúng lúc Lạc Trần Y biết nấu ăn, mà nàng lại thiếu một người đầu bếp.
Cho nên trong lúc Lạc Trần Y dưỡng thương liền ở lại nơi này giúp đỡ, xem như trả tiền phòng.
Lá gan của Lạc Trần Y cũng không phải rất lớn, bình thường rất cẩn thận dè dặt.
Có đôi khi Vân Họa cảm thấy là do hắn bị người trong nhà ngược đãi, không nhịn được mà đối xử tốt với hắn một chút.
Dù sao bộ dạng của hắn nhìn qua thật sự có chút đáng thương.
"Chuyện kia, hôm nay cám ơn ngươi." Hôm nay nếu không nhờ có nàng, còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây.
"Không cần khách khí." Linh Quỳnh chỉ đằng sau: "Ta có thể đi nhìn hắn một chút không?"
Vân Họa ra hiệu tùy ý.
Linh Quỳnh đi về phía sau viện tìm Lạc Trần Y.
Trong phòng bếp chỉ có một người cao to đứng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989347/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.