Phương Tạ Thủ bị người ta mang đi.
Thịnh Minh Tuế đưa cơ thể Linh Quỳnh ra: "Phương Tạ Thủ nói chỉ còn lại ba giờ, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này."
"Không thể ở trong này sao?"
Linh Quỳnh cảm thấy Phương Tạ Thủ muốn cô sử dụng Hồn chuông ở trong này chắc chắn là có ý đồ khác.
Cho nên vẫn không nên sử dụng ở trong đây.
Cẩn thận chạy nhanh được vạn năm thuyền.(*)
* Ý là cận thận lái thuyền thì ngàn năm cũng có thể bình an vô sự.
*Suy nghĩ hành động cẩn thận, không chừng con ve sầu nhạy cảm và xảo quyệt nhất lâu ngày cũng có thể bắt được, cẩn thận, không kiêu ngạo, ngay cả con tàu đã lái 10.000 năm cũng có thể bình an vô sự.
Bạch Tấn suy nghĩ, chủ động nói: "Tôi tìm cho các người một nơi an toàn ở gần đây."
"Đa tạ Bạch tiên sinh."
"Không cần khách sáo."
Bạch Tấn sắp xếp người tìm một chỗ gần đây.
Thịnh Minh Tuế nói hắn biết làm như thế nào, không cần người khác giúp đỡ.
Khô Mộc đạo trưởng và những người khác ở lại kiểm tra trong mộ. Bọn họ muốn đi lên cái sân khấu kia, nhưng mà mỗi lần lên trên cầu không quá xa cầu sẽ chìm xuống.
Dưới chân cầu chính là loại nước màu đen kỳ quái này.
Hoàn toàn không có cơ hội để bọn họ đi qua.
....
Thịnh Minh Tuế cẩn thận lấy cơ thể Linh Quỳnh ra.
"Tiểu Vũ, anh.... Em thật sự không cần bọn họ giúp sao?" Hắn không hiểu mấy cái này, để nhóm Khô Mộc đạo trưởng đến làm không phải rất tốt sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989323/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.