"Bạch tiên sinh quen hắn sao?" 
"Từng có vài lần gặp qua, nhưng không có giao tình gì." Bạch Tấn nhìn trên lầu một chút. "Vì sao Thịnh tiên sinh lại hỏi về hắn?" 
Thịnh Minh Tuế: "Có chút chuyện riêng." 
Thịnh Minh Tuế nói việc riêng, Bạch Tấn cũng không hỏi lại. 
"Tôi nghe nói Phương Tạ Thủ xuất thân Huyền Môn, chỉ là môn phái nào thì tôi không rõ." 
Bạch Tấn không biết nhiều về Phương Tạ Thủ. 
Chỉ biết hắn không có người nhà, theo thầy lớn lên, được thầy dạy dỗ chăm sóc. 
Về sau thầy mất, môn phái chỉ còn một mình hắn, bơ vơ không nơi nương tựa. 
Cũng đã rất lâu rồi hắn không nhìn thấy Phương Tạ Thủ. 
"Ở đâu có thể tìm được anh ta?" 
Bạch Tấn lắc đầu, một lúc lâu sau lại nghĩ tới cái gì, lật điện thoại ra tìm được một cái địa chỉ. 
"Cậu có thể tới nơi này tìm thử." 
Thịnh Minh Tuế nhớ kĩ địa chỉ "Cảm ơn Bạch tiên sinh." 
Bạch Tấn vừa định nói chuyện, Linh Quỳnh bay từ trên lầu xuống, trong tay một khối nhỏ màu xanh lam. 
Vật nhỏ đó giãy dụa kịch liệt, bị Linh Quỳnh ôm rất chặt, không thể chạy thoát. 
Bạch tấn: "Đây là cái gì?" Đây tuyệt đối không phải linh thể. 
"Chắc là tinh quái." Linh Quỳnh giữ lấy lông của con vật "Thấy anh dễ ức hiếp liền trốn ở đây." 
Bạch Tấn tới đây chủ yếu nhằm vào linh thể. 
Bởi vì chưa từng gặp phải thứ này. 
Cho nên tiểu gia hỏa này được hưởng lợi. 
Thế giới ngày nay, động vật thành tinh, đều trốn ở trong rừng sâu núi thẳm, căn bản sẽ không ra ngoài. 
Cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989314/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.