Linh Quỳnh không vui: "Vậy hắn phải ở lại chỗ này?"
"....Ừ, không thể để cậu ta ra ngoài với bộ dạng này." Thịnh Minh Tuế nói: "Hắn sẽ phạm tội."
Trình Tiểu Ẩn này ngoại trừ dính hắn, ở bên ngoài hay làm bậy, là một người không có ý thức gì về pháp luật.
Thả hắn ra ngoài, chờ đến lúc Trình Kính Không tỉnh lại, có thể là bản thân đang ở trong phòng giam.
"Tuế Tuế, Tuế Tuế, tôi có thể mặc cái này được không?"
Không biết từ lúc nào Trình Tiêu Ẩn đã chạy ra khỏi phòng ngủ, cầm một chiếc qυầи ɭóŧ của Thịnh Minh Tuế, vẻ mặt vui vẻ.
"Không thể!"
Thịnh Minh Tuế nhanh chóng giật đồ lại: "Tôi lấy cho cậu cái mới."
Trình Tiểu Ẩn muốn bước vào phòng ngủ của Thịnh Minh Tuế, lại bị hắn ngăn ở bên ngoài.
Thịnh Minh Tuế cầm cái mới đưa cho hắn.
Trình Tiểu Ẩn: "Tuế Tuế, tôi thấy trong tủ quần áo của cậu có quần áo của con gái, cậu có bạn gái sao?"
"Không có."
"Vậy vì sao cậu có quần áo của con gái?"
"Cần linh cảm để vẽ tranh."
"Thật ư?"
Trình Tiểu Ẩn gãi gãi đầu, không biết có tin tưởng hay không, nhưng hắn không hỏi.
"Tôi cảm giác hắn thích anh." Linh Quỳnh ôm cánh tay, đứng một bên.
"...." Ánh mắt Thịnh Minh Tuế liếc cô: "Đừng có nói lung tung."
"Trực giác của tôi rất chuẩn." Chẳng hiểu tại sao lại có thêm một tình địch, tức chết ba ba!
"....."
Người làm nghệ thuật luôn có cái nhìn thoáng hơn với những thứ mới mẻ.
Nhưng mà....
Thịnh Minh Tuế cảm thấy Trình Tiểu Ẩn có tính cách của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989312/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.