Thịnh Minh Tuế vừa dứt lời, cánh cửa liền 'Răng rắc' một tiếng rồi mở ra.
Linh Quỳnh đứng ở cửa phòng.
"..." Thịnh Minh Tuế chần chừ, "Chúng ta cứ như vậy đi vào phòng người ta có ổn không?"
Linh Quỳnh chớp mắt, nghiêm túc hỏi: "Nếu không thì sao? Báo cho chủ hộ?"
"...."
Cuối cùng Thịnh Minh Tuế vẫn chọn khuất phục.
Ánh sáng trong phòng tối tăm, Thịnh Minh Tuế cảm giác được luồng khí lạnh u ám tràn ra từ bên trong, da gà vừa xẹp xuống lại nổi lên.
Hắn nhìn Linh Quỳnh một chút, dịch một bước nhỏ, quan sát bên trong.
Thịnh Minh Tuế sửa phòng ở của mình thành hai gian phòng, đổi thành phòng vẽ tranh nên cách bài trí nhìn qua có chút không giống.
Đồ gia dụng trong phòng đều được phủ vải trắng, sàn nhà toàn là bụi, khắp nơi là mạng nhện, nhìn qua quả thật giống như lâu rồi không có người ở.
Rèm cửa được kéo đến cực kì kín mít, trong phòng ngoại trừ khí lạnh, còn có một cổ khí vị kì quái do từ lâu rồi không được thông gió.
Thịnh Minh Tuế lề mề một lúc lâu, đi từ cửa vào bên trong.
Thịnh Minh Tuế thử bật công tắc đèn nhưng không sáng.
Không biết là do lâu không có ngưởi ở hay do xảy ra vấn đề gì.
Thịnh Minh Tuế cũng không dám đi kéo rèm cửa, dù sao bọn họ cũng là lén lút tiến vào.
Thịnh Minh Tuế lấy điện thoại di động ra chiếu sáng.
Trong phòng khách có rất nhiều đồ vật lộn xộn bị che vải trắng.
"Tiểu Vũ, Tiểu Vũ..."
"Ca ca, tôi ở đây."
"Cô.... Cô đứng phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-2-10-van-li-do-phai-khac-kim/989306/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.