" Khoan đã!"
Tôi nhìn vào tấm gương khổng lồ trước mặt rồi bất thình lình hô lên một tiếng làm cho động tác của bác thợ cắt tóc thoáng dừng lại. Bác ấy ngỡ ngàng ngước đôi mắt kia nhìn tôi qua tấm gương.
Tôi hơi nghiêng đầu, nheo mắt đánh giá độ ngắn của tóc, sau đó liếc mắt lén lút nhìn ba mình đang ở phía ngoài uống cà phê, tán gẫu cùng ông hàng xóm.
Một hồi sau, tôi ngẩng đầu nhìn bác thợ cắt tóc, nhướn cổ lên muốn nói thì thầm.
" Chú ơi, chú cắt tới đây là được rồi."
Như chưa đủ thành ý thuyết phục, tôi bèn chêm thêm, " Cháu thích cực kỳ!"
Bác thợ cắt tóc ngây ra khoảng hai giây, sau đó mới lắc đầu, kiên định lắm.
" Không được. Bố cháu bảo phải cắt cho gọn gàng mà? Thế này..." Bác ấy chạm vào mấy cọng tóc còn hơi dài ở gần gáy, " Còn dài lắm."
" Ít nhất là đối với con trai."
Tôi nghe xong câu sau, cái mặt xị xuống. Thật lòng là tôi không muốn đi đến đây cắt tóc xíu nào hết, nhưng vì nhìn ba có vẻ rất nóng lòng nên tôi mới chấp nhận thôi.
Bây giờ tóc tôi bị cắt đến dạng này rồi, tôi đau lòng quá huhu.
" Chú ơi, cắt như vậy thật sự là đẹp lắm rồi."
Tôi vẫn chưa hạ quyết tâm, tiếp tục nài nỉ.
Sau năm phút đồng hồ, bác thợ cắt tóc rốt cục cũng đành phải buông kéo xuống, quay sang gọi ba tôi một tiếng.
" Anh Hậu này, con trai anh cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000109/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.