Ngày thứ bảy là ngày được nghỉ của chúng tôi. Chúng tôi chỉ học bốn tiết buổi sáng, còn lại là được nghỉ hẳn.
Đây là một cái ngày rất thảnh thơi kém ngày chủ nhật một tí thôi.
Nhưng mà hôm nay sau khi học xong bốn tiết, tôi lại bị một tên dở người bắt ở lại để cùng nó làm lồng đèn cho ngày rước đèn vào ngày mai.
Chẳng hiểu có ba ngày trước lễ hội để làm gì mà nó không chịu cùng tôi làm lồng đèn cho sớm sớm, đợi đến sát ngày mới chịu lọ mọ cong đít lên đi làm.
Ôi thật là, thằng nhóc này mai sau chẳng làm nên việc gì đâu nha.
Tôi ngồi chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng qua đang đợi Khải Tâm mang một ít đồ lên lớp để ngồi làm lồng đèn. Quay đầu lại nhìn đồng hồ, Khải Tâm đi được cũng hai mươi phút rồi mà còn chưa thấy hình dáng đâu.
Vừa mới nghĩ đến thì ở trước cửa lớp đã có một bóng đen xuất hiện, trên tay là lỉnh kỉnh nhiều thứ đồ khác nhau.
Tôi nhìn thấy Khải Tâm, nghiêng đầu nói:
" Đi lâu quá đi."
Khải Tâm đặt một đống đồ dùng lỉnh kỉnh đó lên bàn xong rồi quay sang liếc tôi một cái:
" Không biết phụ người ta mà còn ngồi đây bình phẩm cái gì?"
" Ai là người đăng ký ý nhỉ?" Tôi bĩu môi, không quan tâm Khải Tâm đang mặt đen cỡ nào.
Lôi cái đống vật dụng kia đến bên mình, tôi cẩn thận phân loại từng thứ ra, đặt riêng mỗi chỗ để dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000095/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.