Đến lễ hội, tôi liền nhảy xuống xe.
Sân trường hôm nay quả thực đông như cá dưới đại dương vậy đó. Từng lớp từng lớp người chen nhau ở bên trong. Còn xung quanh lại sáng rực lên nhờ vào những chiếc lồng đèn đủ màu.
Tôi ngẩn người nhìn lễ hội mà không biết ở phía sau đang có người gọi tôi. Hai giây sau, tôi quay lại nhìn thấy anh trai Như đang định dẫn xe đi gửi.
Tôi chạy theo phía sau, hỏi với:
" Nè, anh cũng đi lễ hội hả?"
Anh ấy thoáng dừng lại, quay đầu nhìn tôi:
" Như bảo tôi phải đi cùng em."
Khụ, sao nghe lời em gái dữ vậy? Anh bị chứng cuồng em gái đó hả?
Tôi bỗng dưng có chút ghen tỵ, không rõ nguyên nhân ghen tỵ xuất phát từ đâu nhưng mà tôi cảm thấy khó chịu lắm.
Nhìn thấy anh ấy định đi gửi xe thật, tôi vội nắm lấy vạt áo của anh ấy:
" Không cần đâu."
Anh ấy xoay người, nhìn tôi đầy khó hiểu.
Hoặc là đang rủa tôi quá phiền phức!
Tôi ngẩng mặt, cười ngượng:
" Anh cứ về lo cho Như đi. Em đi một mình cũng được."
" Chắc chứ?" Anh ấy nhướn mi.
Khi đó chắc biết tôi ăn phải cái gì lại gật gật như đúng rồi, báo hại cho bản thân chứng kiến một sự thật phũ phàng.
Nhìn tôi gật gật xong, anh ấy liền ừm một tiếng lạnh nhạt rồi leo lên xe, đạp đi mất.
Arggggggg!!!
Tôi hét ầm lên trong đầu vì cái thể loại này kỳ quái mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000084/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.