Xì, xì.
Nước trong vòi lại một lần nữa tuôn như thác, hướng thẳng đến khuôn mặt của Khải Tâm mà bắn tới.
Khải Tâm bị tôi lật thế cờ bất ngờ nên tránh không kịp, mang theo một bộ dạng ướt sũng căm hận nhìn tôi. Nhưng ngay sau đó tên ấy lại mỉm cười một cách nhu thuận dịu dàng.
" Sao cậu quậy thế?"
Tôi cầm vòi nước định chuyển hướng thì nghe Khải Tâm phán như thế, cơn giận trong bụng vốn dĩ gần tan thì lại hợp thành một đám mây to đùng. Nhếch môi cười một cái giống phong cách của Nguyện, tôi lần nữa chỉa vòi nước xịt thẳng vào mặt Khải Tâm.
" Này thì quậy! Thằng nào quấy trước nhỉ?"
Tôi hậm hực đáp thế, sau đó quay người bỏ đi.
Phần áo trên của tôi đều bị ướt nhẹp cả rồi nhưng so với Khải Tâm thì vẫn khá hơn một chút. Vặn tắt vòi nước, tôi cuộn tròn lại rồi đặt xuống gần một chậu hoa. Tiếp đến, tôi ngồi phịch xuống bậc tam cấp lót gạch đỏ, hứng lấy cái nắng gay gắt phía trên.
Ngồi thế này sẽ phơi được cái áo đấy.
Thẫn thờ đưa mắt nhìn từng khóm hoa nhỏ nhỏ xinh xinh, tôi chẳng biết từ lúc nào mà tâm trí của mình không yên nữa rồi.
Giống như có một vài hòn sỏi bị ném xuống mặt hồ khiến nó lăn tăn không dứt.
Từng đợt sóng nhỏ nhấp nhô tựa như từng dòng suy nghĩ miên man trong lòng tôi vậy.
Những câu từ khi nãy mà Khải Tâm nói, cho dù là vô thức hay cố ý đi nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000026/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.