Buổi sáng bước vào trường, tôi vừa vặn nhìn thấy Khải Tâm mang theo một khuôn mặt hý hửng đi từ trên lầu một đi xuống. Và chúng tôi chạm mặt ngay tại cửa lớp.
Khải Tâm vẫn dán dính bộ mặt tươi như hoa kia mà nhìn tôi:
" Hi."
Tôi cũng nhìn nó, các ngón tay nhất thời bấu chặt vào quai cặp. Dạo gần đây khi gặp Khải Tâm, hay đơn giản là nhìn thấy nó từ xa thôi là tâm tình của tôi không chút yên ả.
Sóng nhỏ sóng lớn thay nhau lăn tăn ở trong lòng. Những con bướm đủ màu có lẽ cũng đang khuấy đảo cả cái bao tử của tôi luôn rồi.
Ngẩn ra một hồi, tôi mới có thể định thần lại mà cười nhếch mép.
" Ừm."
Sau đó thì hướng đến bàn học mà đi thẳng đến. Khải Tâm đương nhiên đi theo phía sau. Vào đến nơi, nó cùng quay xuống nói với mấy đứa ở trong tổ:
" Sáng ngày mai chúng ta lên trường tập kịch đi. Mọi người chuẩn bị trang phục hết chưa?"
Tôi để cặp vào hộc bàn, chậm rãi lôi ra cuốn sách với cuốn vở, vài cây bút. Cứ đặt lên bàn như thế giống như đang bán hàng nhưng hai tai thì vẫn vểnh lên nghe ngóng tình hình bên dưới.
Sáng ngày mai là thứ năm. Như vậy buổi sáng tôi lên trường tập kịch, buổi trưa tiếp tục đi học cho đến chiều, sau đó buổi tối lại ở nhà Vu Tư làm việc.
Hể, bóc lột sức lao động quá đi mất!
Tôi trừng mắt nhìn xuống cuốn vở, trong đầu mãi sắp xếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/2000023/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.