Ánh mắt có Nguyện lúc này có chút tương đồng với ánh mắt của Vu Tư khi nói câu nói đau lòng kia với tôi. Cho nên cảm giác của tôi ngay lúc này cũng rất tồi tệ.
Nhưng vì bản tính không bao giờ để bản thân suy sụp tinh thần, nên tôi đã ngó đông ngó tây, chấm được một quầy bán đồ lưu niệm nhỏ mà chạy thẳng đến đó.
Cô bán hàng lưu niệm nhìn tôi cười rất thân thiện.
" Cháu muốn chọn món đồ nào?"
Tôi tần ngần nhìn xuống một đống đồ lưu niệm xinh xắn. Có sợi dây chuyền màu đen, có chiếc vòng bằng gỗ, có mấy chiếc nhẫn xi trắng, bên phải thì treo đầy móc khóa hình thù đa dạng.
Nhìn ngắm một lúc, tôi chọn ngay hai chiếc nhẫn bằng gỗ, kiểu dáng đơn giản, màu sắc thì tạm ổn, cũng vừa tay tôi nữa.
" Gói cho cháu cái này ạ."
Sau đó tôi đưa tiền cho cô bán hàng rồi đem chiếc nhẫn còn lại chạy đến chỗ của Nguyện.
Tôi biết hôm nay tôi đã làm anh rất buồn, cho nên tôi phải đền bù lại thôi. Trên phim tôi thường thấy người ta đeo sợi dây chuyền tình bạn, bây giờ tôi với Nguyện cùng đeo chiếc nhẫn tình bạn, vừa lạ lại rất đáng yêu nữa.
Một tay cầm cây kem ốc quế, một tay giữ chặt chiếc nhẫn bên trong, tôi hướng đến Nguyện gọi với theo.
" Đợi em một chút."
Nguyện thật ra đã đứng lại rất lâu rồi, cũng đang hướng về phía của tôi nữa. Tôi một phần vì háo hức nóng lòng mà chạy hơi vội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999980/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.