Những ngày sau đó, sức khỏe của tôi lại trở về như cũ.
Khải Tâm vẫn hàng ngày đến tận nhà đón tôi đi học. Hôm nay chúng tôi cùng nhau mua hai ổ bánh ngọt để vào lớp mà ăn.
" Xuân năm nay trường tổ chức lớn lắm đấy."
Khải Tâm có vẻ vừa thu thập thông tin từ bên Đoàn xuống, nhìn cái mặt hý hửng muốn chết.
Tôi cắn một miếng bánh lớn, nhai nhai rồi hỏi:
" Có cái gì mà lớn?"
" Ừm, mỗi lớp sẽ dựng một quầy hàng, đồ ăn hay thức uống đều được. Lớp mình dự là bán thịt nướng."
" Thịt nướng á? Được được!!!"
Nghe đến thịt nướng là hai mắt tôi sáng lên như cú mèo trong đêm vậy. Khải Tâm nhìn thấy vậy liền bật cười, véo một bên má của tôi.
" Vì cậu thích thịt nướng nên tôi đề nghị Vân Anh làm cái đó."
Tôi bĩu môi:
" Khoe là chiều tôi đấy à?"
Khải Tâm nhướn nhướn lông mày, " Cưng chiều thì phải để lộ ra chứ, không lộ ra người ta làm sao biết?"
Tôi lè lưỡi trêu nó, sau đó thì nhào vào đống bài tập chưa động vào một móng.
Giờ ra chơi đến, như thường lệ thì tôi sẽ lên lớp Như chơi, nhưng dạo gần đây tôi không lên vì không muốn nhìn thấy Vu Tư.
Không hề có ý gì xấu cả, chỉ là mỗi lần nhìn thấy Vu Tư, tôi sẽ rất đau lòng. Cậu ấy luôn dùng đôi mắt hờ hững mà nhìn tôi làm tôi không biết phải nói thế nào nữa.
Khải Tâm hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-y-con-nguoi-toi/1999977/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.