Editor: Đào Tử
_________________________
"Đây chẳng qua là dược liệu bình thường, sao có thể tước đoạt tuổi thọ khí vận con người?"
Bùi Diệp lắc đầu.
Điểm ấy cô cũng không rõ.
Cô đâu phải luyện đan sư, không biết dược tính dược liệu hiểu được chắc?
Nhưng manh mối vẫn có, đoán sơ cũng biết.
"Theo tôi được biết, từ khi Lôi Nhã Đình bắt đầu kinh doanh luyện chế đan dược, cô ta đã cố định nhập hàng từ tiệm thuốc này."
Bùi Diệp định đem hết nội dung mình biết nói ra.
Nhưng bố cục đối phương bày ra vẫn còn đôi chỗ khó hiểu, tình báo quá ít, cô nghĩ mãi vẫn chưa thông.
"Lôi Nhã Đình mới đầu từng hỏi thăm mấy tiệm thuốc khác, dược liệu không đủ chủng loại không đủ dược tính thì là niên hạn không phù hợp, dùng những dược liệu này luyện chế đan dược hiệu dụng thua xa yêu cầu của cô ta, thậm chí không có hiệu quả. Duy chỉ có tiệm thuốc kia phù hợp yêu cầu, còn cung cấp giá bán ưu đãi. Có trùng hợp không? Do vậy có thể lớn mật phỏng đoán, gốc rễ vấn đề từ trên thân dược liệu."
Nói đúng hơn —— là trên thân dược liệu tiệm thuốc này cung cấp!
Đan Sư nghe xong tái mặt.
"Bảo sao" Cô thì thào một câu, "Hôm nay tôi đến tiệm thuốc hỏi thăm, ông chủ nói dược liệu đã bị người ta bao trọn không có hàng tồn. Nếu cô nói là thật, lời ông chủ là cái cớ qua loa tiễn khéo tôi đi, ông ta vốn không cung ứng dược liệu này cho khách lạ."
Bùi Diệp sửa lời cô.
"Phải nói là không cung cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-xuyen-cham-sau-khi-dai-lao-ve-huu/1147367/chuong-147.html