Đẩy cánh cửa đầy rẫy hoa văn cổ xưa ra, Nhất Linh bình tĩnh đón nhận kết quả cuối cùng.
" Cạch "
Đằng sau cánh cửa gỗ ấy chính là một cảnh tượng khiến nàng quá đỗi thất kinh.... 14 nữ tử xinh đẹp như hoa mỗi người một vẻ xuất hiện trước mắt nàng. What? 14 người? Chỉ vỏn vẹn từng ấy sao?
Kết quả này khác xa so với tưởng tượng a! Vậy là cửa của Bội Châu cũng chả phải dạng vừa đâu, mà mấy cái người tranh giải khác cũng không quá cao siêu như nàng nghĩ. Cũng chỉ có 14 nhân ở đây gọi là kỳ phùng địch thủ.
Thấy có người bước ra, đám nữ tử đều liếc qua phía Nhất Linh đánh giá, nàng cũng thuận theo đó mà đánh giá bọn họ. Ừm, có cái cô thổ dân kia là nàng biết còn mấy nhân khác thì lạ hoắc lạ lơ. Chỉ là tất cả đều có một điểm chung khiến nàng ưu tư... chính là... cấp bậc mấy kẻ này hơn nàng không ít thì nhiều...
Khó chơi phết.
Trong số 14 người bỗng có một nữ tử thất sắc y bước ra. Nàng ta trông có vẻ già nhất trong cả đám. Thế mà ăn mặc lại như cái bảng pha màu, tóc búi hai bên như thể chưa qua lễ cài trâm ( lễ 15 tuổi) thật quá kỳ cục.
" A ha, cái trò Bội Châu này là ưu tiên cho trẻ lên ba à? Đứa nhỏ vậy còn qua là sao. Thật hết nói nổi. " Thất sắc y kẻ này lên giọng chế giễu, bộ dạng ngông nghêng coi trời bằng vung.
" Chậc. Tứ bà tỷ tỷ, không xem cái bà bà gọi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-van-menh-doi-xoay-khuynh-thanh-linh-nu/1470359/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.