Tống Thu Thu trợn tròn mắt: "Nói thật."
Lăng Phong nhỏ giọng nhắc nhở: "Cậu đừng tưởng nói thật sẽ an toàn, câu hỏi của tên nhóc này rất xảo trá, hoàn toàn không kém mạo hiểm đâu."
Tống Thu Thu đen mặt, sửa lời: "Vậy... Vậy thì mạo hiểm!"
Nhìn biểu cảm như sắp chết của Tống Thu Thu, Giang Lãng cười tủm tỉm: "Cậu chắc chưa?"
Tống Thu Thu: "Chắc rồi! Tới đi!"
Giang Lãng móc di động ra, mở phần ghi âm lên: "Làm bạn với nhau lâu vậy rồi, lại là đồng đội, tớ sẽ không làm khó cậu. Thế này đi, cậu chỉ cần nói ba lần 'Giang Lãng ca ca soái nhất' là được!"
Tống Thu Thu khó tin: "Đờ mờ! Cậu... Cậu biết xấu hổ không thế?"
Khác với vẻ khϊếp sợ của Tống Thu Thu, mấy nam sinh quen biết Giang Lãng đều cười chế nhạo: "Giang Lãng! Không được thế chứ! Xả nước* lộ liễu như thế là không được rồi!"
"Đúng vậy đúng vậy, cậu ra đề đơn giản quá đi!"
Giang Lãng không để ý những người đó, tiếp tục nhìn chằm chằm Tống Thu Thu: "Alo, cậu có nói không? Cậu nghe không, mọi người đều nói tớ xả nước đó, yêu cầu này của tớ thật sự rất đơn giản!"
Sắc mặt Tống Thu Thu đen như đít nồi, đơn giản chỗ nào chứ!
Cậu ta còn ghi âm nữa!
Lịch sử đen này không được phép tồn tại!
Tô Tiểu Đường khuyên bảo: "Được rồi Thu Thu, đại trượng phu co được dãn được!"
Tống Thu Thu cắn răng nhìn chằm chằm Giang Lãng, có ý đàm phán: "Có thể bỏ bớt hai chữ không?"
Giang Lãng nhướng mày: "Cậu muốn bỏ hai chữ nào? Sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897494/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.