Kỳ Nguyệt khe khẽ liếc Có Hoài, chắc chắn biểu cảm của anh không có gì khác thường, cô mới thoáng yên lòng, trái tim cũng dần khôi phục ổn định.
Không đúng! Cô yên tâm cái gì chứ!
Nếu không phải Cố Hoài, vậy có thể là người khác...
Có điều, nếu là người khác thì cô lại không cảm thấy gì, tối quá nên bất cẩn chạm môi thôi mà.
Hơn nữa đối phương cũng không biết cô là ai!
Còn nếu người đó là Cố Hoài... cô sẽ để ý...
Vì sao là Cố Hoài thì sẽ để ý?
Tại sao người khác là vô tình đụng chạm, còn Cố Hoài là hôn...
Kỳ Nguyệt đang thất thần, Tống Thu Thu chợt lay lay cánh tay cô: "Đang êm đang đẹp đột nhiên cúp điện làm tớ sợ chết khϊếp, tớ còn tưởng Lăng Phong xui xẻo, hôm nay lại không thể chơi..."
Thấy Kỳ Nguyệt ngơ ngác, Tống Thu Thu nghi ngờ nhìn cô một cái: "Nguyệt bảo, cậu ngẩn người cái gì vậy? Lấy được chữ kí khoai tây siêu siêu siêu đặc biệt của giáo sư Thẩm nên choáng váng rồi sao?"
Kỳ Nguyệt lấy lại tinh thần, ho nhẹ một tiếng, trả lời qua loa: "Ừ, hạnh phúc quá..."
Ở đây có rất nhiều người không biết nhau, có điều sau mấy kí tôm hùm đất và vài tuần bia, ai nấy đều vui như thân nhau lâu lắm rồi.
Tống Thu Thu và Tô Tiểu Đường còn song ca hát một bài.
[ Nằm yên trong nhà, tôi thật tự do ]
[ Không ra đường thì không cần gội đầu ]
[ Ở đâu có dưa ở đó có quả ]
[ Ở đâu có nhiệt ở đó có tôi ]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-mat-trang-trong-vong-tay-toi/897493/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.