Sino khom lưng, bế ngang Nam Nhiễm lên.
Rồi đi thẳng vào trong hang động. Ngôn Tình Tổng Tài
Nhìn bề ngoài sơn động này giống như một ngọn núi bình thường, không có bất kỳ lối đi hay con đường nào để vào bên trong.
Nhưng hai người lại cứ thế bước vào.
Giống như là có phép thuật vậy.
Vừa đi vào.
Bên trong vốn dĩ phải tối đen như mực, lúc này lại giống như ban ngày.
Ánh sáng chói đến mức hai mắt không thể mở ra.
Đưa mắt nhìn kĩ mới phát hiện, phía trước toàn bộ là dạ minh châu được chất chồng lên nhau, viên nào viên đó cũng to như lòng bàn tay, tạo thành một ngọn núi nhỏ.
Không những thế.
Ở các góc trong sơn động.
Đều đặt vài viên dạ minh châu, thậm chí vách tường, mặt đất còn được khảm một lớp vàng, kim cương, trân châu và đá quý.
Chói mắt đến mức khiến người ta không thể mở mắt.
Nếu dựa vào phương diện trang trí để nhận xét.
Thì chỉ có một chữ để hình dung, tục.
Quá tục.
Một chút nội hàm và tính nghệ thuật cũng không có.
Tất cả chỉ có vòng cổ làm bằng trân châu, kim cương hay vương tọa được khảm bằng đá quý các loại.
Dưới chân tùy tiện đá một cái cũng có thể đụng trúng vài khối ngọc bích(*).
Mà cảnh giới tục đến mức không thể tục hơn chính là nhã.
Nhìn cảnh tượng trước mắt.
Hai mắt Nam Nhiễm chỉ biết trợn to, giống như vừa phát hiện ra một thế giới mới.
Thật không ngờ, kim cương thoạt nhìn không có gì đẹp mắt, khi đặt ở nơi này lại có thể sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938596/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.