🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tiểu Hắc Long" vừa nói vừa cảm thấy ủy khuất.

Muốn cọ cọ cái đầu to của mình vào người Sino.

Kết quả, vừa mới duỗi cổ ra đã phải đối diện với ánh mắt lạnh băng của Sino.

'Tiểu Hắc Long' liền héo, nó không có lá gan đó.

Vì thế chỉ đành ngồm xổm trên đất, ngưởng cổ, ngao một tiếng, bộ dáng như sắp khóc.

Vừa khóc, nó vừa quan sát nét mặt của Sino.

Cuối cùng lại là tiếng sấm to hạt mưa nhỏ, tiếng khóc của nó mỗi lúc một nhỏ hơn.

Sau đó tự mình nín khóc.

Nó ngồi dưới đất, héo héo, hai cánh run run.

Nhìn một màn này, gương mặt Sino vẫn lạnh lùng, hai mắt hơi rũ, rồi dừng lại trên sợi xích ở chân của 'Tiểu Hắc Long'.

"Trở về đi."

'Tiểu Hắc Long' đang héo héo, lập tức đứng lên, vẻ mặt không tình nguyện.

Dùng cặp mắt to tròn nhìn chằm chằm Sino.

"Ngao ngao ngao!!!"

Huynh phải báo thù cho đệ!

Môi mỏng Sino khẽ mở: "Bị một nhân loại cỏn con đùa giỡn mà còn không biết xấu hổ ở đấy đòi báo thù."

Nghe vậy, hai mắt 'Tiểu Hắc Long' lập tức ngập nước.

Nói gì không nói cứ chọn đúng vết thương của nó mà nói.

Vốn dĩ nó sẽ ở trên đảo sinh hoạt với những con rồng khác.

Nào ngờ mười mấy năm trước lại bị một tiếng còi lừa tới đây.

Sau đó, bị nhân loại kia xích lại, nó không nghe lời còn ra tay đánh nó.

Dù nó có làm gì cũng không thể bay về đảo nữa.

Sino nhìn bộ dáng thương tâm của nó.

Cuối cùng, vẫn bước lên phía trước hai bước.

Chân đạp lên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938585/chuong-173.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.