Ninh Dã hoảng sợ.
Chuyện này không thể nào?
Nhìn bộ dáng rất mạnh mà.
Sao lại yếu như thế??
Nam Nhiễm sờ sờ cổ.
Tiểu Hắc Long run rẩy nói: [ký chủ? Cô không sao chứ?]
Nam Nhiễm từ trên mặt đất đứng dậy.
"Khụ khụ".
Rồi cúi đầu ho khan hai tiếng.
"Bị kẹo cao su làm tắc giọng."
Tiểu Hắc Long không chút cảm xúc: [...]
Nam Nhiễm dựa cả người vào xe.
Nghỉ ngơi một lát.
Thấy vậy, nụ cười trên mặt Tô Tử Trác càng thêm quỷ dị.
Hắc ám trong mắt càng lúc càng đậm.
"Nam Nhiễm, không biết tại soa ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy mày. Tao đã cảm thấy mày rất hợp với yêu cầu của tao."
Hắn vừa nói vừa kéo cà vạt đen trên cổ xuống.
Cởi áo khoác ra.
Tiểu Hắc Long: [di~ cảm giác thật biến thái.]
Tô Tử Trác bước từng bước đến chỗ Nam Nhiễm.
Chỉ thấy, hắn móc từ trong túi ra một viên thuốc màu trắng.
Sau đó.
Đưa đến trước mặt Nam Nhiễm.
Ý cười trên môi càng lúc càng rạng rỡ.
"Nuốt nó xuống. Tao sẽ thả mày ra."
Nam Nhiễm lau vết máu trên khóe môi.
Mái tóc đen, dài che khuất gương mặt cô.
Hai hàng lông mi đen nhánh run run.
Nam Nhiễm ngẩng đầu.
Đôi mắt đen nhìn thẳng về phía Tô Tử Trác.
Chỉ thấy, Tô Tử Trác đang ngây người.
Nam Nhiễm nhân cơ hội giơ tay.
Nắm lấy cổ tay của hắn.
Dùng sức kéo xuống.
Ý cười trên mặt của Tô Tử Trác vẫn không biết mất.
Giống như đã lường trước được Nam Nhiễm sẽ phản kháng.
Cánh tay đầy cơ bắp của hắn dùng lực thật mạnh.
Bắt đầu tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-dai-lao-lai-muon-tan-vo/3938541/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.