Editor: Shmily
---------------------
Bị hắn nói cho không có cách nào cãi lại, biểu tình trên mặt Hạ Thập Thất trong lúc nhất thời quả là khó có thể dùng ngôn ngữ để miêu tả.
Đại thúc của cô thật lợi hại, thế mà có thể nghĩ tới dùng phương thức như vậy để phản kích.
"Tôi có mộng xuân cũng không phải mộng với anh."
Ở trong từ điển của Hạ Thập Thất, tựa hồ hoàn toàn không hề có hai chữ "chịu thua".
Tịch Đình Ngự híp mắt, nguy hiểm nhìn Hạ Thập Thất.
Cho dù là đang nhắm mắt lại, Hạ Thập Thất đều có thể cảm nhận được một cỗ sát khí đang bao phủ lấy mình.
Vì thế liền giả bộ ngủ.
Tầm mắt của Tịch Đình Ngự chỉ dừng ở trên người cô một giây, sau đó liền dời ánh mắt đi nhìn về phía khác.
Tốc độ xe dần dần nhanh hơn, đi qua giữa dòng xe cộ đông đúc.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ xe, dừng ở trên gương mặt nhỏ nhắn của Hạ Thập Thất, phảng phất như nhiễm một tầng ánh sáng nhu hòa, diễm lệ đến có chút lóa mắt.
Rốt cuộc cũng mới chỉ là một thiếu nữ đang trong tuổi xuân đẹp nhất, gương mặt trắng nõn nhỏ xinh kia không hề được bôi thêm lớp trang điểm nào, nhưng cũng không vì thế mà ảm đạm thất sắc, ngược lại lại hiện ra một cảm xúc nõn nà mềm mại, khiến cho người khác nhịn không được đều muốn âu yếm cô.
Lui đi cái vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, cô lẳng lặng dựa người vào cửa sổ xe, có một loại yên tĩnh tốt đẹp.
Xe chạy được một quãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107399/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.