Editor: Shmily
---------------------
"Anh đứng lên trước, có cái gì thì từ từ nói."
Giang Chấn Thiên lắc đầu, không chịu đứng lên: "Bạch tiên sinh, chỉ cần ngài chịu giúp tôi, Giang Chấn Thiên này nhất định sẽ nguyện làm trâu làm ngựa cho ngài."
Bạch Nhung cầm ly rượu đã được rót sẵn ở trên bàn, nhấp một ngụm, sau đó chậm rãi mở miệng: "Ông chủ Giang là muốn tôi giúp cái gì?"
Một khi đã gợi lên lòng hiếu kì của đối phương, như vậy thì mục đích ắt đã đạt được một nửa, Giang Chấn Thiên hiểu rất rõ điểm này, cho nên liền rèn sắt ngay khi còn nóng: "Tịch Đình Ngự theo dõi tôi, muốn chỉnh chết tôi. Bạch tiên sinh, tôi hy vọng ngài có thể giúp tôi vượt qua cửa ải khó khăn này, kéo Tịch Đình Ngự xuống nước!"
"Tịch Đình Ngự?" Bạch Nhung thật sự không ngờ tới sẽ là cái tên này, hắn uống một ngụm rượu, cười hỏi Giang Chấn Thiên, "Anh có biết, hắn là con rể tương lai của tôi hay không?"
Giang Chấn Thiên gật đầu: "Biết. Nhưng hiện tại Tịch Đình Ngự đang dây dưa với nhị tiểu thư của Hạ gia, hẳn là Bạch tiên sinh cũng biết."
"Nam nhân mà, khó tránh khỏi thích những thứ mới mẻ."
Bạch Nhung nói như vậy, tựa hồ là đang nhắc nhở Giang Chấn Thiên, chỉ với cái cớ kia thì không đủ để cho hắn phải ra tay hỗ trợ.
Giang Chấn Thiên biết hắn sẽ không dễ dàng giúp mình như vậy, liền nói ra trọng điểm: "Bạch tiên sinh, hiện tại Tịch gia đang trong thời điểm nội loạn, chẳng nhẽ ngài không có bất kì ý nghĩ nào sao?"
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107328/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.