Editor: Shmily
--------------------
Tạ Chỉ Hủy am hiểu nhất là điều tiết bầu không khí, một bữa cơm này, cả khách và chủ đều vui vẻ, rượu say mặt đỏ hết sức. Hạ Duyên Bân nhìn về phía Thất Dạ vẫn luôn yên tĩnh ngồi một bên.
"Thất Dạ năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"
"Tháng trước vừa mới 24." Thất Dạ uống một ngụm rượu, trả lời.
Hạ Duyên Bân cười cười gật đầu, ý vị thâm trường liếc Hạ Thập Thất một cái, "Thập Thất của chúng ta năm nay cũng mười tám rồi, rất hợp với tuổi của cháu, không bằng chờ hôm nào ông nội cháu về, hai chúng ta thương lượng một chút, định một mối hôn sự cho hai đứa."
Hạ Thập Thất vừa mới uống một ngụm bia, nghe được lời này liền thiếu chút nữa phun cả ra, cô nhíu nhíu mày, "Đã là thời đại nào rồi mà còn lưu hành cái chuyện ép duyên này?"
Hạ Duyên Bân không cao hứng, nói: "Ta bây giờ chỉ nghĩ gả con ra ngoài mau lên để ta khỏi phải nhọc lòng mỗi ngày mà thôi."
Tạ Chỉ Hủy nghe vậy liền nhịn không được cười: "Thập Thất của chúng ta có người mình thích rồi nha, anh bớt lo xa đi."
Nói xong liền gắp một miếng sườn chặn miệng Hạ Duyên Bân.
Hạ Thập Thất rất phối hợp gật gật đầu, đột nhiên cảm giác được có ánh mắt hung ác nham hiểm dừng ở trên người mình, cô men theo đó mà quay đầu qua, đối diện với tầm mắt của Tịch Đình Ngự.
Hai tròng mắt hắn híp lại, con ngươi sâu không thấy đáy, rồi lại giống như lốc xoáy muốn cuốn cô vào trong đó.
"Em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107287/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.