Editor: Shmily
---------------------
Mắt thấy chai rượu sắp phang vào đầu Trịnh Vũ...
"Chị Vũ cẩn thận!"
Không biết là ai hô to một câu, Trịnh Vũ lập tức né người sang bên cạnh.
Một kích không trúng, Hạ Thập Thất trực tiếp xoay người, chạy ra bên ngoài.
"Đuổi theo! Còn đứng ngây ra đó làm gì!"
Động tác của Hạ Thập Thất rất nhanh, người xung quanh còn chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng Trịnh Vũ quát đến tức tới hộc máu.
Mọi người hồi phục lại tinh thần, đuổi theo hướng đi của Hạ Thập Thất.
Hạ Thập Thất thành công dẫn dắt tất cả đám người kia rời đi, Đường Đậu Đậu nắm điện thoại, chui từ dưới bàn ra, quét mắt nhìn phương hướng cô vừa mới rời đi, đôi môi cắn chặt, gương mặt tinh xảo tuy trầm ổn, thế nhưng mồ hôi lạnh trên trán đã chứng minh rằng, nội tâm hiện tại của cô đang vô cùng hoảng loạn.
Cô không thể đi qua đó...
Cô nên ở lại chờ người tới cứu, cô nên ở lại...
Đột nhiên, điện thoại rung lên một hồi chuông, Đường Đậu Đậu theo bản năng nhìn về phía màn hình điện thoại.
Là một dãy số xa lạ.
Cô cắn môi, ấn nghe.
"Vị trí?" Thanh âm trầm thấp âm lãnh, cách một cái điện thoại cũng có thể cảm nhận được khí tràng bá đạo của đối phương.
"Tịch Đình Ngự?" Nhận ra thanh âm của đối phương, Đường Đậu Đậu không khỏi sửng sốt một chút, nhưng vào thời điểm này rồi, cô cũng không rảnh mà lo nghĩ nhiều làm gì, vội vàng nói: "Quán bar Tửu Sắc, Thập Thất đang bị mười mấy người của Trịnh Vũ đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107251/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.