Editor: Shmily
-----------------------
Đường Đậu Đậu đã sớm đứng dậy, đứng ở phía sau Hạ Thập Thất, tay phải lén lút sờ vào trong túi quần, dựa vào thói quen hay thao tác trên di động mà nhanh chóng gõ xuống một dãy số.
Nếu chỉ có một mình Trịnh Vũ thì căn bản không cần phải gọi thêm viện binh làm gì, thế nhưng hiện tại phía sau cô ta lại có thêm mười mấy tên côn đồ, hiển nhiên là không dễ đối phó như vậy.
Trịnh Vũ mặc một cái váy liền áo màu đỏ, gương mặt được trang điểm tinh xảo, trên đầu lại đội một cái mũ lưỡi trai thập phần không ăn nhập gì, bên dưới mũ là lọn tóc ngắn màu đỏ hơi rũ xuống.
"Đã thành cái dạng kia rồi mà còn dám ra ngoài gặp người khác sao? Mày cảm thấy lần trước tao xuống tay quá nhẹ, cho nên đặc biệt tới đây cảm ơn tao à?" Hạ Thập Thất cười, đem thân thể từ phía sau nhích lại gần, ghé mắt nhìn qua Đường Đậu Đậu ở phía sau, ý bảo cô nàng nhìn tóc của Trịnh Vũ, "Thế nào? Kiệt tác của chị mày đấy."
Đường Đậu Đậu bĩu môi lắc đầu, "Tay nghề không tồi, bất quá... người mẫu này cũng bình thường thôi."
"Xem ra hai đứa chúng mày đúng là không sợ chết ha. Đến nước này rồi mà còn không biết điều ngậm miệng lại!"
Trịnh Vũ nói xong liền duỗi tay cầm lấy chai rượu trên bàn, hướng về phía Hạ Thập Thất đập xuống.
Thấy thế, Hạ Thập Thất lập tức nghiêng người, nhẹ nhàng tránh được một đòn.
"Mày dám trốn!" Trịnh Vũ thở phì phì rống lên một câu.
"Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyen-1-bao-boi-me-nguoi-dai-thuc-nhe-nhang-sung/1107250/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.